Lý Phong Trạch cứ tưởng Trương Khả sẽ khen ngợi tay nghề tinh tế của bà chủ, ai dè cậu ta đột nhiên vỗ đùi cảm thán: “Hóa ra bà chủ là người máy! Tớ đã bảo rồi mà, con người sao có thể làm ra món ăn hoàn hảo thế này được chứ.”
Lý Phong Trạch: “……” Cậu có bị ngốc không vậy?
Cậu vội đưa mắt nhìn quanh, xác nhận rằng mọi người xung quanh vẫn đang tập trung vào đồ ăn, không ai để ý đến lời Trương Khả nói, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Cậu vỗ vai người bạn lắm trò của mình, dứt khoát nhắm vào điểm yếu chí mạng của kẻ ham ăn: “Bớt nói đi, ăn nhanh lên. Nghe nói ăn lúc còn nóng là ngon nhất.”
Nghe vậy, Trương Khả lập tức gác chuyện lảm nhảm sang một bên, nhanh tay cầm đũa gắp thang bao. Nhớ lại kinh nghiệm đã thấy trên vòng bạn bè, cậu ta nâng chiếc bánh bao lên cẩn thận, trong lòng hơi lo lắng.
Lớp vỏ mỏng đến mức gần như trong suốt, chỉ cần khẩy nhẹ một cái liệu có bị rách không đây?
Khi đầu đũa vừa chạm vào vỏ bánh, điều khiến Trương Khả bất ngờ là dù mỏng manh, nó lại có độ đàn hồi đáng kinh ngạc. Dưới sức ép của chiếc đũa, vỏ bánh nhẹ nhàng biến dạng nhưng tuyệt nhiên không bị rách.
Bên trong, lớp nước súp màu nâu sóng sánh như thạch, căng đầy hấp dẫn. Nếu là người thích ngắm cái đẹp, chắc chắn sẽ do dự một chút trước khi ăn. Nhưng với Trương Khả, suy nghĩ hoàn toàn ngược lại: món ăn đẹp thế này thì chắc chắn sẽ càng ngon.
Không chần chừ thêm, cậu ta dùng đũa chọc một lỗ nhỏ, cúi sát miệng, cẩn thận húp phần nước súp bên trong.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play