Samoyed cuộn tròn trong lòng cô, nhưng nội tâm vẫn còn sợ hãi con chó lớn ngoài sân. Đôi tai nó ủ rũ, cả cơ thể hơi co rúm lại.
Cảm nhận được sự an ủi của Tô Mạt Mạt, nó dần dần tự tin hơn, không còn thu mình lại nữa. Nó kêu ẳng ẳng hai tiếng rồi vẫy đuôi đầy vui sướng.
Tô Mạt Mạt không nhịn được mà lên tiếng: “Bà chủ, giờ em cảm thấy để Samoyed trưởng thành cũng là một chuyện tốt.”
Bạch Nhất Nặc thoáng ngạc nhiên: “Vì sao? Trước đây chẳng phải em sợ chó lớn sao?”
“Em chỉ sợ những con chó lớn khác, giống như con chó chăn cừu kia thôi. Nhưng Tiểu Tát thì khác, nó thân thiết với bọn mình như vậy, dù có lớn lên cũng sẽ không cắn bọn mình đâu, trái lại, nó còn có thể bảo vệ bọn mình nữa.” Nghĩ đến con chó chăn cừu đáng ghét kia, Tô Mạt Mạt liền bực bội: “Nếu Samoyed trưởng thành, biết đâu nó có thể đánh bại con chó chăn cừu kia, dùng ma pháp để đấu lại ma pháp!”
Quý Dư Trì im lặng một lúc rồi thẳng thắn nói: “Dù Samoyed có lớn hơn đi nữa cũng không thể đánh lại con chó chăn cừu đó đâu. Giống chó đó nổi tiếng hung dữ, thể lực và sức mạnh vượt trội hơn hẳn.”
Tô Mạt Mạt chợt khựng lại, ngẫm nghĩ về đặc điểm của Samoyed…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT