Trịnh Tự Huân bực bội nói: “Mọi năm vào thời gian này ba đều ở Hải Nam, thế mà năm nay lại quyết bám trụ tại Hải Thị. Con cứ tưởng ba có chuyện gì quan trọng, ai dè chỉ vì một tiệm cơm nhỏ!”
Nhìn sang tiệm cơm trước mặt, anh có cảm giác như đang thấy Bao Tự và Đắc Kỷ phiên bản ẩm thực – thứ khiến ba anh mê mẩn đến mức quên cả nguyên tắc dưỡng sinh.
“Chẳng phải trước kia ba luôn chê mùa đông Hải Thị lạnh lẽo, không muốn đến đây vào thu đông cùng con sao? Ba còn nói khí lạnh ẩm ướt ở đây cộng thêm gió biển thấu xương, lạnh đến khó chịu.”
Dù Trịnh Tự Huân tức giận như vậy, Trịnh Vân Phi vẫn giữ vẻ thản nhiên, chỉ vào nồi lẩu trước mặt: “Con không thấy nồi lẩu nóng hổi này sao? Có thứ này rồi, lạnh lẽo gì nữa?” Giọng điệu vô cùng đương nhiên, không hề có chút hối lỗi.
Trịnh Tự Huân: “…”
Bị ba làm nghẹn lời, không khí giữa hai cha con rơi vào khoảng lặng đầy căng thẳng, mùi thuốc súng lan tràn.
Đúng lúc này, Hải Ninh bước vào, nhìn tình cảnh trước mắt liền nở nụ cười xã giao, cố tìm kiếm sự đồng tình: “Cậu thấy rồi đó, ba tôi thật sự khiến tôi đau đầu, tất cả cũng chỉ vì lo cho sức khỏe của ông ấy thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT