Ban đầu, anh đến đây vì muốn bái sư, nhưng sau đó, anh yêu thích hương vị món ăn của Bạch Nhất Nặc, không cảm thấy phiền bởi những vị khách ồn ào, dần dà cũng quen với nhịp sống tại tiệm cơm này.
Ẩm thực Trung Hoa có lịch sử lâu đời, rộng lớn như bầu trời đầy sao. Cả đời người cũng không thể học hết. Trong hành trình làm bếp, từng ngày từng đêm anh đều trăn trở. Một món chưa kịp thành thạo, anh đã phải nghĩ xem tiếp theo sẽ tìm ai để học. Anh cứ như một con ngựa bị kéo chạy không ngừng, chẳng thể dừng lại.
Nhưng ở Bạch Ký, anh cảm thấy lòng mình bình yên, tựa như con thuyền tìm thấy bến đỗ.
Anh giống như con ếch trong nồi nước ấm, dần dần không còn nôn nóng, không còn bồng bột. Anh vẫn mong được Bạch Nhất Nặc thu nhận làm học trò, nhưng không còn vội vàng như trước.
Khi nghe cô hỏi vì sao cứ ở lại đây, Kỷ Tử Hoài trầm ngâm thật lâu, rồi chậm rãi nói:
"Thực ra, tôi chưa từng từ bỏ ý định bái cô làm thầy. Tôi biết trong mắt cô, hiện tại tôi chưa đủ tư cách, vì vậy tôi sẽ tiếp tục cố gắng."
Qua thời gian tiếp xúc, Kỷ Tử Hoài ngày càng thấu hiểu tay nghề xuất sắc của Bạch Nhất Nặc. Một người tài giỏi như cô không dễ chấp nhận anh làm đồ đệ, hẳn phải có lý do riêng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT