Dù trước đây giáo sư Vương có thuyết phục thế nào, Phương Vân vẫn kiên quyết từ chối. Nhưng khi nghe đến điểm quan trọng là bà chủ có liên quan, anh ta không khỏi tò mò, vểnh tai lên hỏi: “Thầy từng gặp bà chủ rồi ạ?”
“Đúng vậy. Cô ấy biết tôi sử dụng chương trình gốc để giành thức ăn nhưng không hề can thiệp. Điều đó có nghĩa là gì? Nghĩa là cô ấy ngầm đồng ý!” Giáo sư Vương nhớ lại tình huống hôm đó—Bạch Nhất Nặc biết rõ ông đang dùng chương trình để tranh giành nhưng không cản trở cũng chẳng ủng hộ. Chỉ với chi tiết này thôi, ông đã có thể tự vẽ ra những suy luận đầy phấn khích.
Phương Vân nửa tin nửa ngờ, nói: “Em có số của bà chủ, để em gọi thử xem.”
Bề ngoài giáo sư Vương tỏ ra bình tĩnh, nhưng bên trong thì thấp thỏm cầu nguyện. Cô gái đó vừa xinh đẹp, lại dễ tính, xin đừng làm hỏng chuyện!
Lúc này, Bạch Nhất Nặc đang nấu ăn. Nghe điện thoại của Phương Vân xong, cô ngập ngừng một chút rồi đáp: “Chuyện này không ổn lắm.”
Do Phương Vân bật loa ngoài nên giáo sư Vương cũng nghe thấy. Ông lập tức cảm thấy có gì đó không ổn, vội vã chen vào: “Bà chủ à, có phải lần trước cháu muốn tìm bút ký tên không? Lần đó là chú cho cháu mượn đấy! Nếu cháu đồng ý để chú tranh đồ ăn, chú có thể giúp tối ưu hóa chương trình này.”
Bạch Nhất Nặc chợt thấy hứng thú: “Tối ưu hóa thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT