Câu trả lời của Thương Nghiễn như một tia sét bất ngờ đánh xuống trong bầu trời quang đãng, nó cứ thế trực tiếp giáng xuống trong lúc tôi không kịp phòng bị trước.
Lúc đó, đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng.
Cả buổi chiều oi ả của mùa hè, tôi lại cảm thấy toàn thân ớn lạnh.
Cuộc trò chuyện trong lớp vẫn tiếp tục, có mấy người hình như cũng bất ngờ một chút rồi lại lên tiếng.
- Đúng là Thương thiếu gia, hoa khôi lớp cũng chỉ xứng để cậu luyện tập à.
- Vậy chẳng phải cậu ấy giống như mấy người tiểu thiếp hay gì đó trong các gia đình quyền quý hồi xưa sao?
Thương Nghiễn chỉ cười và đáp:
- Nhảm nhí, cậu ấy đâu có thiệt thòi gì.
Có người lập tức phụ họa theo.
- Đúng đúng đúng, hoa khôi lớp quả thật hơi gầy, nếu so với hoa khôi trường thì…cơ thể ấy…
Thương Nghiễn tức giận ném quyển sách về phía đó, rồi cắt ngang lời của cậu bạn kia.
- Hôm đó cũng chỉ là một phút bồng bột, với lại cũng tới mức đó rồi hơn nữa tôi thấy cậu ấy chịu đựng cũng khá khó chịu…
Mọi người nhìn nhau hiểu ý rồi lần lượt trêu chọc anh:
- Không ngờ hoa khôi lớp lại là kiểu người “ngoài lạnh trong nóng”.
- Chậc chậc, vẫn là Thương thiếu gia quá quyến rũ thịt treo trước miệng mà không đớp thì lại phí quá.
- Hoa khôi lớp đã lẽo đẽo theo A Nghiễn bao nhiêu năm như vậy rồi, cuối cùng cũng đạt được mục đích có khi cậu ấy đã sớm muốn “vồ” cậu rồi ý.
Tiếng cười trong lớp càng lúc càng lớn.
Tôi cắn chặt môi, hai tay nắm chặt thành nắm đấm. ( app truyện TᎽT )
Phải dùng hết sức thì tôi mới giữ cơ thể mình thăng bằng và không để bản thân ngã ngoài cửa lớp. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
Rồi tiếng bước chân từ cuối hành lang dần dần tiến lại gần.
Tôi bỗng giật mình tỉnh táo, vội vàng bỏ chạy khỏi đó.
Trong cơn hoảng loạn, tôi đã trốn vào một buồng vệ sinh.