Sau nửa đêm bình yên vô sự, buổi sáng thu dọn xong doanh trại, đoàn người chuẩn bị tiếp tục lên đường, Tạ Tịch Tinh liền sắp xếp để mọi người giúp Đoạn Yến Minh mang bớt hành lý.
Tiền Thư Vân có chút khó hiểu nhìn cậu.
Chẳng phải nói người này là kẻ cặn bã sao, sao còn giúp hắn mang đồ?
Tạ Tịch Tinh ghé sát tai anh nói nhỏ: 
“Tôi sợ hành lý nặng quá, hắn không chịu nổi, bỏ chạy giữa đường, vậy thì còn gì vui để xem nữa?”
Tên tra nam chẳng phải nói muốn cùng họ đi đến cuối đường sao, vậy thì cứ để hắn chịu đau mà đi đến cùng, để rồi phát hiện ra mình chẳng vớt vát được gì.
Nghĩ đến cảnh tượng đó, Tạ Tịch Tinh đã thấy sung sướng trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play