Ps: Dịch đến chương này tui ko hiểu là Lưu Võ tức Lương vương là lập quốc riêng trên đất được phong á? Thôi tác giả viết thế nào thì tui dịch theo thế đó. Có gì mọi người đừng thắc mắc nha vì chính tui còn ko biết Lưu Võ lập quốc từ lúc nào.
Mấy ngày sau, Lâm Lang âm thầm phân phó Tú Ninh và Tú Ngọc cẩn thận quan sát hành động của bốn nữ tử kia. Trong số đó, Nghênh Xuân và Liên Thu có dung mạo xuất chúng nhất, cũng là kẻ có dã tâm lớn nhất.
Hai người này không những không biết an phận mà còn lén lút hối lộ nội thị và cung nữ, tìm cách dò hỏi hành tung của Lưu Võ. Các nàng mong có một cuộc "tình cờ gặp gỡ", thừa dịp vương hậu mang thai không thể thị tẩm để trèo lên giường Lương vương, cầu mong một bước thành phượng.
Tú Ngọc nghe tin liền lập tức bẩm báo, tức giận bất bình:
“Thật đúng là không biết điều! Vương thượng đã sớm nói sẽ chọn ngày ban hôn các nàng cho các tướng quân trong triều, vương hậu cũng đối đãi rộng rãi, ăn ngon uống tốt. Vậy mà các nàng chẳng biết cảm kích, lại còn một lòng muốn bò lên long sàng, đúng là thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, không chịu từ bỏ!”
Tú Ninh thoáng nhìn sắc mặt Lâm Lang, chờ nàng lên tiếng. Cả hai đều đã bị khí chất và thủ đoạn của vương hậu thuyết phục từ lâu, càng thêm kính phục. Nghênh Xuân và Liên Thu đã được chủ tử hậu đãi như vậy, thế mà vẫn không biết liêm sỉ, lại còn vọng tưởng trở thành nữ nhân của vương thượng, đúng là tự rước nhục vào thân.
Nhưng Lâm Lang lại không để tâm đến chuyện đó, chỉ nhấp một ngụm nước ô mai, ánh mắt lóe lên tia giảo hoạt, chậm rãi hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT