Tạ Tự Bạch lần theo ký ức tìm đến khu phố cổ hẻo lánh.
Nơi này từng là nhà máy thép lớn, bầu trời quanh năm bị bao phủ bởi một lớp âm u xám xịt,trong không khí lơ lửng những hạt bụi cùng với khói đen dày đặc.
Mặt đường toàn đá lởm chởm, rãnh nước thải không đậy nắp bao quanh các tòa nhà, bốc lên mùi hôi thối gay mũi. Những ngôi nhà cũ kỹ chen chúc nhau, gạch ngói bong tróc, khe hở phủ đầy rêu xanh. Trong bóng tối truyền đến tiếng sột soạt, một bóng đen nhỏ bằng bàn tay vụt biến mất.
Bẩn thỉu, nghèo nàn và cũ kỹ.
Tất cả những thứ ở nơi này đều chẳng liên quan gì đến văn minh phồn vinh, những chuyện trộm cắp vặt vãnh lại càng xảy ra thường xuyên, lẽ ra không có gì đáng để hoài niệm.
Nhưng vì sự tồn tại của Tạ Ngữ Xuân, nơi này đã mang đến cho Tạ Tự Bạch một chỗ dựa tuổi thơ, đủ để chống đỡ cả thời kỳ trưởng thành.
Đến trước căn nhà cũ kỹ trong ký ức, Tạ Tự Bạch, người luôn bình tĩnh và thản nhiên, cũng không khỏi sinh ra một chút do dự .

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play