Tạ Tự Bạch đối diện với ánh mắt Bùi Ngọc Hành, không hiểu sao đột nhiên nhớ lại năm xưa lúc cậu trốn chạy vào thùng xi măng.
Gió lạnh rít gào thổi vào bên trong, thổi phồng tay áo và cổ áo, mang đi chút hơi ấm ít ỏi, khiến không khí cũng trở nên lạnh lẽo.
Tay chân cậu bị cóng đến tê dại, ho không ngừng, khuôn mặt nhỏ nhắn nóng ran, mắt cay xè sưng húp không mở ra được, ngửa cổ nhìn lên trời, bầu trời đêm trong trẻo bỗng trở nên tối tăm u ám.
Sau đó lại như bị thứ gì khó hiểu thôi thúc , khiến cậu lê những tiếng thở dốc nặng nề, bò ra khỏi thùng xi măng.
Cậu nhớ Bùi Ngọc Hành từng nói cho mình một địa chỉ, một địa chỉ rất mơ hồ, sau đó cậu lần theo ký ức chạy lên phố.
Vô số xe cộ lao vút qua bên cạnh anh, ánh đèn xe rõ ràng chói mắt dưới màn đêm tĩnh mịch.
Xung quanh có những quán nướng đang mở cửa, chỉ cách một con phố lại như ngăn cách ra hai thế giới. Một bên là cậu chậm rãi bước đi trên con phố vắng vẻ, bóng đổ dài vô tận dưới ánh đèn đường; một bên là những người trong hẻm đang hô hào uống rượu, tiếng cười không ngớt, khói lửa nồng nàn, ánh đèn muôn nhà kéo dài sáng rực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play