Người của trung tâm kiểm dịch y tế đột ngột gặp biến cố lớn, chính là lúc họ hoảng loạn muốn tìm một người làm chỗ dựa tinh thần, vô cùng không muốn để người đi.
Đặc biệt là người đàn ông trước đó giấu giếm sự thật, có ý định kéo họ xuống vũng bùn, vẻ mặt khổ sở khuyên nhủ, miệng lưỡi liến thoắng, nói đến khô cả họng.
Tạ Tự Bạch đối diện với mấy người này, dường như có thể nhìn thấy sự suy sụp chực chờ trong ánh mắt đó, cậu đột nhiên cười nói: 
“Bạn bè tôi vẫn còn ở đây, dù thế nào tôi cũng sẽ không đi xa. Hơn nữa chúng ta không thể cứ ngồi chờ chết ở chỗ này, nếu không ai đến cứu, hết nước hết thức ăn thì phải làm sao? Sớm muộn gì cũng miệng ăn núi lở.”
“Phải có người đi dò la hư thực, tìm đường trở về thực tại. Vì năng lực của tôi mạnh nhất, tôi nguyện gánh vác trách nhiệm này.”
Một phen nói lý lẽ lại lấy tình cảm lay động, rất nhanh Tạ Tự Bạch đã thuyết phục được những người ở trung tâm kiểm dịch y tế.
Vẻ mặt mọi người dịu đi, chủ động phân phát cho cậu nước uống, đồ bảo hộ, máy dò và các thiết bị chức năng khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play