"Hả?" Hiên Viên Linh không nặng không nhẹ xoa bóp cổ tay nàng.
"Không phải..." Thẩm Khanh nhỏ giọng dò hỏi: "Không phải chỉ khi ban đêm ở cùng Hoàng Thượng mới mang sao?"
Hiên Viên Linh vốn chỉ thuận miệng hỏi một câu, nhưng nghe nàng nói vậy, lập tức nghĩ đến dáng vẻ phong tình của nàng trên giường.
Tình huống này cũng không phải lần đầu tiên, vật nhỏ này chính là như thế, câu dẫn người ta không hề cố ý mà lại vô cùng tự nhiên. Hắn kéo nàng vào lòng, đặt lên đùi mình, hừ nhẹ một tiếng rồi cúi xuống gặm nhẹ.
Thẩm Khanh im lặng. Thật sự, từ sau khi Hiên Viên Linh lần đầu tiên công khai làm "loạn" vào ban ngày, dường như cánh cửa một thế giới mới đã mở ra đối với hắn. Ai có thể ngờ được, người trước đây cho dù trong lòng có ham muốn cũng nhẫn nhịn chờ đến buổi tối, nay lại có thể tùy lúc tùy chỗ mà động tay động chân như thế?
Có điều, lần này rốt cuộc cũng không công khai làm "loạn" thành công, bởi vì Hiên Viên Linh thực sự còn có chính sự phải xử lý. Chỉ là trên đường đột nhiên nhớ đến, liền ghé qua một chút, trêu chọc nàng một phen rồi mới rời đi.
Lúc hai người ở chung, bầu không khí cũng không tệ, đến khi rời đi, trên môi hắn vẫn còn vương nụ cười.
Thẩm Khanh hiểu rất rõ tính cách hắn, biết hắn yêu thích nàng, nhưng hiện tại cũng không cảm thấy bản thân quá yêu mị đến mức khiến lòng người si mê. Trái lại, ở chung càng thêm hòa hợp.
Cứ thế mà bình yên trôi qua một thời gian. Sau khi Hiên Viên Linh rời đi, Thẩm Khanh cũng không cố ý nhốt mình trong cung. Nàng thấy cảnh sắc ngự hoa viên có chút nhàm chán, bèn đổi sang một khu vườn trồng đào trong cung. Hiện tại, những trái đào trên cây vẫn còn xanh, chưa chín hoàn toàn, nhưng hương thơm đã lan tỏa khắp nơi, chỉ cần ngửi thôi cũng đã cảm thấy ngon miệng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play