Thẩm Khanh cũng không hỏi vì sao, ngoan ngoãn gật đầu: "Thần thiếp cũng không dám quá thân cận với người khác."
Lời này có mấy phần đáng thương.
"Làm sao? Sợ cái gì?" Hiên Viên Linh kéo nàng ngồi xuống giường.
Chóp mũi thoáng ngửi thấy một chút hương thơm, hắn đã chẳng phải lần đầu cùng Thẩm Khanh gần gũi, nên biết đó chính là hương thơm tự nhiên trên người nàng.
Tiểu nha đầu này không chỉ sinh ra với dung mạo xuất chúng, mà ngay cả thân thể cũng được trời ưu ái, tự nhiên tỏa ra hương thơm. Ôm vào lòng, thật giống như đang ôm một chiếc bánh thơm ngào ngạt, khiến người ta mê mẩn. Mấy ngày không gặp, bây giờ nàng lại đổi kiểu búi tóc, hôm nay khoác trên mình bộ váy dài màu xanh, trên đầu không mang chút trang sức nào, vậy mà lại có một vẻ phong lưu khó tả.
Vật nhỏ này, rốt cuộc là biết cách ăn mặc hay không đây?
Mỗi lần nàng trang điểm, luôn khiến hắn có một cảm giác mới mẻ đặc biệt.
Thẩm Khanh lộ ra chút ảo não, nói: "Thần thiếp không phải tự khen mình, mà là dung mạo của thần thiếp dễ khiến người ta để ý, dù có ở trong cung, cũng khó tránh khỏi..."
Hiên Viên Linh vừa cảm thấy buồn cười, lại vừa có chút thương xót. Vật nhỏ này dung mạo trời ban, nhưng lại chẳng biết cách lợi dụng, chỉ biết an phận thủ thường. Nhưng với gương mặt này, chỉ sợ dễ khiến người khác ghét bỏ đi?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play