Hoài Vương phân phó, việc trị ôn dịch cùng việc xây đắp đê điều đều không thể trì hoãn, đám thuộc hạ ai nấy đều bận rộn đến mức muốn mất mạng, dân chúng trong lòng thì bàng hoàng, nhưng dân chẳng thể chống lại quan, thời điểm như thế này, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh mà làm.

Cẩm Châu tuy rằng hỗn loạn, nhưng chưa đến mức không thể cứu nổi, Hoài Vương nghe được tình hình sắp xếp bên dưới cũng coi như ổn định, trong lòng lúc ấy cũng nhẹ nhõm được chút ít, thế nhưng khối đá trong lòng vẫn chưa thể hạ xuống, việc này một ngày chưa kết thúc, thì một ngày đó khối đá ấy vẫn đè nặng không yên.

Nghĩ đến Thẩm Tri Chước, kỳ thực hắn cũng không phải không hiểu, lời của Thẩm đại nhân rõ ràng có lý. Thế nhưng trong lòng hắn vẫn cố chấp giữ lấy suy nghĩ phải bảo toàn mọi thứ một cách trọn vẹn, vốn dĩ chẳng muốn để bất cứ mặt nào bị tổn hại. Đây là lần đầu tiên hắn thật sự muốn làm một việc cho ra dáng, làm đến nơi đến chốn. Chính vì đã có tâm nguyện ấy, lòng hắn lại càng thêm kiên định, không dễ gì lay chuyển.

Bên này Hoài Vương đã hạ quyết tâm, thì trong cung, Thuận Phi lại vì chuyện ôn dịch ở Cẩm Châu mà lo lắng khôn nguôi. Nàng ta từng nghĩ Hoàng Thượng nhất định sẽ triệu Hoài Vương hồi kinh, nào ngờ Hiên Viên Linh không hề có ý ấy. Thuận Phi vốn không có gan lớn, tuy trong lòng cuống cuồng đến cực điểm cũng chẳng dám náo loạn trước mặt Hiên Viên Linh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play