Thẩm Tri Chước cũng chỉ biết bất lực mà thở dài. Mà đê đập này trong mấy năm gần đây đã liên tục vá chỗ này, đắp chỗ kia, chẳng khác nào một tấm vải rách chắp vá quá nhiều lần. Nay lại gặp phải thủy triều mạnh từ cả hai phía, chẳng khác gì sắp bị xé toạc thành từng mảnh. Dù hắn đã cải tiến phương án gia cố, nhưng cũng chẳng thể khiến nước triều tự rút — hắn nào phải thần tiên. Thế nhưng trong lòng hắn lại ấp ủ một kế hoạch táo bạo: “Thần những ngày qua đã tự mình khảo sát đầu nguồn, đi hết cả thượng du và hạ du. Giờ mực nước đang dâng rất cao, nếu chấp nhận hy sinh phần hạ du để mở đường thoát nước, có lẽ có thể tạm thời giải nguy.”

Lời này của Thẩm Tri Chước vừa dứt, những người khác liền đồng loạt nhìn hắn bằng ánh mắt khó tin. Hắn cũng đã quá quen với những ánh mắt như vậy.

Hoài Vương cũng nổi giận: “Bản vương giao cho ngươi việc tu sửa đê điều, còn ngươi thì sao? Nơi này giữ không được liền muốn buông bỏ, lại còn tính chuyện hy sinh cả hạ du? Vậy dân chúng ở đó phải làm sao? Chẳng lẽ để mặc họ chịu chết?”

“Mực nước theo tình hình hiện tại, e rằng hạ du cũng khó mà giữ được. Chi bằng sớm lên kế hoạch sơ tán dân chúng ở đó, sau khi xả lũ xong rồi hẵng tính đến những chuyện tiếp theo.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play