Còn anh thì sao, anh ở nhà có ăn cơm đúng bữa, ngủ đúng giờ không?
Món cá hố kho rất ngon, em không nhịn được ăn hết nửa bát, còn chưa kịp vứt xương cá đi đâu. Trong hai ngày nay, chuyện hạnh phúc nhất của em là buổi tối nhìn thấy anh, sau đó là ăn cá hố vào bữa tối, anh đã nếm thử món cá hố chưa?”
“Anh chưa, anh đặc biệt làm cho em ăn đấy, em thích là tốt rồi.” Mùi tanh của cá hố không hề nhẹ như cá sông, lúc xử lý nó, anh đã rất đau khổ.
“Em thích ăn lắm, cảm ơn chồng.” Tề Ngọc Trân chủ động hôn ăn một cái. Tống Tầm Chu vừa định hôn lại thì đã bị cô giơ tay chặn môi lại.
Tề Ngọc Trân:
“Anh vẫn chưa trả lời vấn đề của em, trả lời xong rồi mới có thể hôn em, anh có ăn cơm đúng bữa, ngủ đúng giờ không, không thể để em kể một mình mà anh không nói gì cả được.”
“Anh có gì hay đâu mà kể, anh vẫn ăn cơm, đi ngủ giống như trước đây... Chỉ là tối hôm qua anh mất ngủ, mãi không vào giấc được nên anh dậy lau đồ đạc và các ngóc ngách trong nhà, mãi cho đến khi cắt điện, chừng 11 giờ đêm mới lên giường lại lần nữa, tổng cộng chỉ mất hơn một giờ, không đến mức nổi điên lau dọn nhà cửa suốt đêm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT