Cô chắc chắn không phải vì chán ghét mà né tránh anh. Du Niệm:
“Tôi hiểu, tôi hiểu mà! Là chột dạ chứ gì!”
“Chắc vậy, có chút chột dạ, sau đó chúng tôi tiếp xúc nhiều rồi cứ thế bên nhau thôi.”
“Hâm mộ tình yêu tự nhiên của hai người quá.”
Tiếng trò chuyện của các nữ sinh trong phòng ngày càng nhỏ dần, cuối cùng cả ba không tám chuyện tình cảm nữa mà nhắm mắt nghỉ ngơi trong chốc lát, buổi chiều còn phải ra ruộng làm việc.
Đến tối, Du Niệm không nói chuyện yêu đương nữa mà tham gia nhóm bàn về cuộc sống và lý tưởng.
Tề Ngọc Trân không xen vào mà lắng nghe mọi người bày tỏ suy nghĩ, cô nghe rất chăm chú, có người hỏi mới đáp lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play