"Bỏ... bỏ rơi? Ai bỏ rơi ai chứ?"
Dù lương tâm có chút cắn rứt, tôi vẫn mạnh dạn giả vờ không biết.
"Và ta cũng không biết chủ nhân của ngài là ai, nhưng ta chỉ là một dược sĩ thôi. Một dược sĩ rất, rất bình thường."
"Một dược sĩ bình thường......"
Anh trầm ngâm lặp lại lời tôi, rồi nhìn thẳng vào mắt tôi và hỏi.
"Đó là điều nàng muốn sao?"
"Hả...?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play