Trong thùng xe, hai chiếc vali lớn chiếm khá nhiều không gian. Đa Đa và Thương Nhĩ thì không sao, còn Đại Cam thì thẳng thừng nhảy phắt lên vali, nằm đó một cách ung dung, cái đuôi vung vẩy nhàn nhã.
Rõ ràng, môi trường ra sao chẳng ảnh hưởng gì đến niềm vui của con mèo cả.
Nhưng Đại Bạch thì khác.
Vốn dĩ với hai cái chân có màng bẹt bẹt, nó đã rất vất vả mới đỡ nổi cái thân hình tròn xoe của mình, giờ lại còn ngồi trên chiếc xe ba bánh điện cứ nảy lên nảy xuống mỗi khi gặp ổ gà trên con đường bê tông lồi lõm.
Khổ nhất là cái m.ô.n.g của nó cứ bị mấy chiếc vali chắn ngay phía sau, không có chút không gian nào để ngọ nguậy.
Thành ra nó cáu ghê gớm, cứ vỗ cánh phành phạch mà "quạc quạc" cả chặng đường, kêu réo ầm ĩ như đang chửi bới gì đó. Đôi mắt hạt đậu trừng trừng nhìn chằm chằm vào Tiền Thiên Phúc và đồ đệ lẽo đẽo phía sau như thể bất cứ lúc nào cũng có thể nhào tới mổ cho một phát.
Qua gương chiếu hậu, Kiều Kiều phát hiện người đầu bếp mới kia lại tụt lại đằng sau, thế là cậu lại phanh xe chờ họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT