Sáng sớm, bốn thầy trò ăn một bữa sáng nóng hổi, mồ hôi túa ra đầy người nhưng từ trong ra ngoài đều cảm thấy thỏa mãn, dễ chịu.
Giáo sư Tống lau miệng, nhìn cái bát trống trước mặt, rồi lặng lẽ đếm xem sáng nay mình đã ăn mấy cái bánh. Dù da mặt ông có dày đến đâu, lúc này cũng không tránh khỏi có chút ngại ngùng.
Mà con người một khi đã ngại ngùng, liền muốn làm chút gì đó để chứng minh mình không phải kẻ ăn không ngồi rồi.
Vậy nên ông đứng dậy: "Hôm nay lên núi xem có nguồn nước thích hợp không, sau này sẽ quy hoạch theo đó."
"Được ạ." Tăng Hiểu Đông lập tức hưởng ứng, sau đó hỏi: "Cô chủ Tống, à không, Tống Đàm, nhà cô có cuốc, xẻng hay mấy thứ tương tự không? Đưa cho bọn tôi mấy cái nhé."
Tống Đàm hơi ngạc nhiên: "Tìm nguồn nước chẳng phải là việc của người chuyên nghiệp sao? Sao mọi người lại tự tìm?"
Lại còn mang cả dụng cụ... Cái điệu bộ này đâu giống đi tìm nguồn nước, mà cứ như chuẩn bị đào kênh vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play