Ba người ngó nghiêng chọn món, nhưng đồ ăn trong những khách sạn này rõ ràng khá giống nhau, chẳng khác gì những chỗ khác.
Thế nên, sau khi lướt qua một lượt, cuối cùng họ vẫn chọn theo thói quen cũ: lấy một bát cháo, kèm theo một ít cơm rang hay mì xào gì đó cho có lệ.
Cháo được nấu rất khéo, sánh đặc, thơm ngào ngạt, hạt gạo bung nở.
Nhưng vừa dùng thìa khuấy lên, Kiều Kiều đã cau mày, nhỏ giọng nói:
“Không ngon bằng cháo nhà mình.”
Ai mà không nghĩ thế chứ? Trương Yến Bình và Tần Quân nhìn nhau, chẳng hiểu sao bỗng dưng lại hơi hối hận vì đã đi ra ngoài.
Nhưng mà, đã đến đây rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT