Tạ Tự Âm ho nhẹ một tiếng, khẽ vuốt lại lọn tóc bên thái dương, có chút ngượng ngùng mở miệng:
“Khá hơn nhiều rồi. Sao huynh lại tới đây?”
Lần cuối cùng hai người gặp nhau là vào tháng Chạp năm trước, khi nàng tiễn hắn rời kinh đi tuần tra muối chính. Khi đó, giữa tiết trời lạnh giá, bên bếp sưởi có thịt khô và mai tuyết hàn, hắn đã nói: “Chờ ta trở về, ta sẽ đến cửa cầu hôn.”
Cả hai gia tộc đều ngầm hiểu chuyện liên hôn này, nhưng không ai nói thẳng ra. Khi ấy, nàng chỉ mỉm cười nhấp môi, nhẹ nhàng gật đầu. Nhưng ai ngờ, chỉ trong ít ngày ngắn ngủi, nàng lại lâm bệnh nặng, hôn mê liền ba tháng. Trong khoảng thời gian ấy, để xung hỉ cho nàng, hai phủ vội vã định ra ngày cưới. May mắn là ngày định chưa lâu thì nàng tỉnh lại, sau đó vẫn luôn ở trong phủ dưỡng bệnh.
Nửa tháng trước, hắn mới giao lại mọi sự vụ để hồi kinh. Khi đó, nàng cả ngày chìm trong hôn mê, lại thêm những mộng cảnh hỗn loạn khiến lòng nàng bất an. Không biết vì sao, tình cảm nàng dành cho hắn dường như cũng nhạt đi rất nhiều.
Nhưng giờ phút này, khi gặp lại hắn, nàng bỗng cảm thấy chính mình trước đây thật hồ đồ. Một nhân vật như thần tiên thế này, nàng làm sao có thể lạnh nhạt mà không để tâm đến hắn?
Lục Húc Chi ánh mắt ôn hòa, đôi con ngươi hổ phách nhạt dưới ánh mặt trời lại càng thêm trong suốt sáng ngời. Hắn nhẹ giọng nói:
“Lúc ở Ứng An Lâu, ta thấy có người rất giống nàng, liền tới xem thử.”
Ánh mắt hắn khẽ đổi, nhìn về phía Ninh Quốc hầu phủ đang rối loạn phía sau, giọng điệu vẫn bình thản:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT