“Nàng muốn ta chết sao?”
Âm thanh khàn khàn ấy, cùng với từng đợt gió núi thổi qua vẳng vào tai nàng. Tạ Tự Âm cảm thấy mình chân trần đã đi một đoạn rất dài, mãi cho đến khi lên đến đỉnh núi, cuối cùng mới thấy được bên vách đá, dưới một gốc cây hoa bào đồng, có một thiếu niên áo trắng đang tựa vào.
Nàng dừng bước, kinh ngạc và khó thể tin mà nhìn người ấy. Thiếu niên quay đầu lại, nơi khóe mắt có một nốt chu sa đỏ rực khiến người ta kinh hãi. Hắn mỉm cười thuần khiết, lại hỏi một lần nữa:
“Nàng muốn ta chết sao?”
Người đó chính là Ngật Bộc Thần. Hắn vẫn đẹp đến mê mị như trước, vẻ lười biếng kia giống như yêu tinh tinh ranh nhất nơi rừng núi.
Nhưng bộ trường bào trắng trên người lại mang theo vài phần mềm mại và thanh sạch, đôi mắt trong suốt khi nhìn về phía nàng trong khoảnh khắc ấy, lại như thể hóa thành tinh linh đẹp nhất thế gian.
Tạ Tự Âm trong phút chốc không biết phải nói gì. Ngật Bộc Thần khẽ cong khóe môi, đứng dậy, bước về phía nàng. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play