Trong rừng núi, tiếng gió vi vu không dứt. Hai nhóm người đối diện nhau, không ai mở miệng nói một lời, ngay cả đám thị vệ đi theo phía sau cũng theo bản năng mà nín thở, giảm nhẹ tiếng hô hấp. Tạ Tự Âm mím môi, tay khẽ ra hiệu cho Ngật Bộc Thần, ý bảo hắn buông mình xuống.
Ngật Bộc Thần không hề lay chuyển, vẫn ôm lấy nàng. Lòng bàn tay hắn nóng bỏng, nhiệt độ như muốn thấm qua lớp áo mỏng mùa xuân. Hắn nhìn về phía Lục Trừng Triều, trong mắt vẫn còn mang ý cười, nhưng không rõ đó là vui vẻ đơn thuần, hay là một kiểu khiêu khích.
Mà trong mắt Lục Trừng Triều, lại hoàn toàn không có người này tồn tại, không hề liếc hắn lấy một lần, sắc mặt cũng không chút biến đổi. Trong tầm mắt hắn, phản chiếu duy chỉ có dáng vẻ của Tạ Tự Âm, dường như chỉ quan tâm đến mỗi nàng.
Ánh mắt hắn dừng lại nơi mu bàn chân Tạ Tự Âm đang nhuốm máu, giọng trầm thấp cất lên:
“A Âm, nàng bị thương?”
Tạ Tự Âm khẽ đáp một tiếng, nhưng với tư thế hiện tại mà nói chuyện với Lục Trừng Triều thì quả thật có chút ám muội, khiến người ta khó chịu.
Nàng giãy mãi không thoát khỏi vòng tay của Ngật Bộc Thần, không nhịn được giơ tay ra cấu mạnh một cái vào cánh tay hắn. Nhưng không ngờ cơ bắp người đàn ông này lại cứng đến mức đáng sợ, trái lại chính nàng mới là người bị đau. Nàng nghiến răng, gằn từng tiếng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play