Một trận gió thổi qua, lá cây trong rừng xào xạc rung động. Lại một trận gió nữa, lá cây tiếp tục vang lên không ngừng.
Những đợt âm thanh luân phiên rõ ràng ấy che giấu đi khoảnh khắc trầm mặc ngắn ngủi và lúng túng giữa hai người. Tạ Tự Âm cũng không biết vì sao mình vừa rồi lại buột miệng hô lên cái tên đó. Rõ ràng người kia… làm sao có thể thật sự xuất hiện trong hiện thực được chứ?
Trừ phi người đó, thật sự không phải con người. Tạ Tự Âm cẩn thận liếc nhìn cái bóng của thiếu niên trên mặt đất, trong lòng nhẹ nhõm đôi chút: May quá, vẫn còn có bóng.
Nhưng thiếu niên lại không dễ dàng bỏ qua cho nàng, hắn lặp lại câu hỏi: “Quận chúa vừa gọi ai?”
Giọng điệu mang theo nguy hiểm lặp lại, lập tức kéo Tạ Tự Âm trở về những hình ảnh mà nàng không nên nhớ tới, khiến cả người nàng thoáng chốc trở nên hoảng hốt.
Nàng điều chỉnh hơi thở, thanh âm hạ xuống thật nhẹ: “Ngật Bộc Thần?”
Thiếu niên bật cười khe khẽ từ trong cổ họng, chậm rãi lăn ra tiếng cười, rất có hứng thú hỏi: “Đó là ai?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT