“Biểu cảm của cô khiến tôi có một linh cảm rất không hay.” Đường Quan ngồi đối diện Ngỗi Tân nói.
Trong căn phòng họp rộng lớn chỉ có hai người, bầu không khí lặng ngắt như tờ, lạnh lẽo đến mức đông cứng.
Ngỗi Tân tắt màn hình chiếu, cùng Đường Quan lặng lẽ nhìn nhau, rất lâu không ai lên tiếng.
“Nói đi, cô đã phát hiện cái gì? Lời của tiến sĩ Long khiến cô nghĩ đến điều gì?” Trong mắt Đường Quan thoáng hiện vẻ u ám. “Chúng ta đã biết quá nhiều chuyện không hay rồi, chẳng phải sao? Cũng không thiếu thêm một hai chuyện nữa."
“Tôi không biết nên nói thế nào.” Ngỗi Tân ngả người dựa vào lưng ghế, bực bội hít sâu một hơi. Qua vài giây, cô lấy lại bình tĩnh. Những nghi ngờ và lo lắng bị cô dồn nén xuống tầng sâu nhất của ý thức, vẻ ngoài lại khôi phục lạnh lùng.
Nếu là trước đây, cô chưa chắc có thể bình tĩnh và điều chỉnh cảm xúc chỉ trong vài giây ngắn ngủi như thế.
Cô nhìn gương mặt gầy gò mệt mỏi của Đường Quan, hỏi: “Anh còn nhớ lúc đầu, trong phần giới thiệu của diễn đàn trò chơi có nói, người chơi cuối cùng có thể sánh ngang với Thần không…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play