Trở lại Kim Châu lần nữa, Hứa Diên Trạch quả thực là khí thế ngời ngời. Mặc áo giáp sáng loáng, cưỡi ngựa cao lớn, lưng thẳng tắp, quả thực là anh hùng hào kiệt.
Nhưng vừa vào thành, hắn liền bắt đầu liếc mắt nhìn xung quanh. Không thấy Hướng Hàn, khí thế của hắn lập tức giảm đi một nửa, thầm nghĩ: Không phải chứ, thư đã gửi mấy ngày trước rồi, sao vợ không đến? Chẳng lẽ chàng không nhớ ta chút nào sao?
Triệu thái thú sớm nhận được tin, run rẩy ra đón. Theo lý mà nói, phẩm cấp của Triệu thái thú cao hơn Hứa Diên Trạch, không cần phải cung kính như vậy. Nhưng trước đó gã bị dọa sợ, cộng thêm Hứa Diên Trạch lúc này lại dẫn nhiều binh lính như vậy vào thành, lập tức hai chân càng mềm nhũn.
Hứa Diên Trạch thấy gã thì hơi ngạc nhiên, mỉm cười nói: “Triệu thái thú vẫn còn làm quan sao?”
“Ha ha, Nghiêm tướng quân nói đùa rồi.” Triệu thái thú cười trừ, nghĩ đến Kim gia vẫn đang bị Trần Đình Hồng vây hãm, trong lòng không khỏi khổ sở.
Gã có thể giữ được mũ quan, nói cho cùng cũng nhờ Hứa Diên Trạch, lẽ ra nên ra sức nịnh bợ, nhưng Trần Đình Hồng cũng đâu phải người dễ đối phó?
Triệu thái thú suy nghĩ kỹ càng, đột nhiên nhỏ giọng kể cho Hứa Diên Trạch chuyện Kim gia bị bao vây. Dù sao gã không nói, Hứa Diên Trạch cũng sẽ sớm biết, chi bằng nói ra để bán cái nhân tình, hai bên đều không đắc tội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT