Sau khi Lạc Bạch rời đi, Hướng Hàn mấy ngày liên tiếp đều ăn không ngon ngủ không yên, cảm thấy các đầu bếp ngự thiện khác làm món ăn đều không có mùi vị gì, không ngon bằng Lạc Bạch làm.
A Lớn uống xong dung dịch dinh dưỡng trở về, thấy vậy không nhịn được châm chọc: “Có phúc mà không biết hưởng.”
Triệu Trạch cũng rất khó chịu, thật sự không hiểu tiểu hoàng đế đã động lòng với Lạc Bạch từ lúc nào.
Buổi chiều giảng bài, hắn không để lộ dấu vết mà giáo dục, người làm quân chủ nên lấy xã tắc làm trọng, không thể đắm chìm trong tư tình, càng không thể độc sủng một người, phải ban mưa móc đều đặn…
À, hắn đang nói cái gì vậy? Triệu Trạch đột nhiên buông sách xuống, có chút muốn táng vào đầu mình.
Hướng Hàn cũng một mặt ngơ ngác, có chút kỳ quái nhìn hắn, nói: “Triệu khanh, trẫm quả thật muốn mưa móc đều đặn, nhưng hậu cung không có ai hết trơn.”
Triệu Trạch lập tức sửng sốt, phản ứng đầu tiên là tiểu hoàng đế muốn tuyển phi, việc này cũng không phải là chuyện xấu, nhưng…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT