Ai… tôi nuốt lời rồi.
Lúc nãy còn rời đi dứt khoát, vậy mà bây giờ lại như con chuột, trốn trong góc hành lang lén nhìn Nhuyễn Chi xuất viện.
Con bé đang khóc, Chu Tri Diễm dỗ dành nó.
Giang Kính Uyên cũng cầm một con búp bê chọc cho con bé vui.
Cuối cùng, Nhuyễn Chi ngoan ngoãn gục đầu lên vai Chu Tri Diễm, để anh ta bế lên xe.
Bác sĩ đâu có nói bệnh của tôi sẽ gây ảo giác thính giác.
Vậy tại sao, cách mấy trăm mét mà tôi vẫn nghe thấy tiếng con bé gọi: “Mẹ ơi.”
Chỉ trong tích tắc, sống mũi cay cay, có gì đó âm ấm chảy xuống.
Tôi theo phản xạ đưa tay lau một cái—
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT