Tô Tử Ngôn mỉm cười, thuận thế ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Tô Phù, nói: “Đại tỷ tỷ, ta vừa trở về hôm qua, nghe mẫu thân nói tỷ cách đây vài ngày bị bệnh? Ta rất lo lắng, giờ thấy tỷ bình an, ta mới yên tâm!”
Tô Phù trong lòng thầm cười châm chọc, nếu thật sự lo lắng, sao phải đợi đến bây giờ mới hỏi? Tô Phù không nhìn hắn, chỉ lạnh nhạt đáp lại hai từ: “Đa tạ.”
Trước thái độ lạnh nhạt của Tô Phù, Tô Tử Ngôn cũng không tức giận, trên mặt vẫn giữ vẻ nho nhã thư sinh.
“Vậy ta sẽ không quấy rầy Đại tỷ tỷ xem kịch nữa.” Nói xong, hắn cười rồi đứng dậy rời đi.
Đến lúc mọi người chuẩn bị tặng lễ mừng thọ, ai nấy đều hào hứng mang ra những món quà đã chuẩn bị từ trước.
Khi đến lượt tôn tử, tôn nữ tặng lễ, Tô Phù, với tư cách là đại tiểu thư Tô phủ, là người đầu tiên ra tặng lễ.
Tô Phù đưa tay nhận lấy cuộn tranh từ Thu Sương, chậm rãi mở ra.
“Tổ mẫu, tôn nữ xin tặng ngài một bức tranh mà cháu tự vẽ. Mong tổ mẫu sống lâu trăm tuổi, khỏe mạnh trường thọ!”
Mọi người chú ý nhìn vào, hóa ra Tô Phù tặng là một bức tranh sơn thủy!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT