Mưa sao băng vẫn tiếp tục rơi, nhưng Nhạc Quy đã không trụ được nữa, chìm vào giấc ngủ. Chỉ còn lại Đế Giang đơn độc tựa trên mái nhà, lặng lẽ ngắm bầu trời đầy sao. Không biết đã trôi qua bao lâu, A Hoa bỗng xuất hiện bên cạnh hắn, ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm.
"Nhìn cái gì?" Giọng điệu Đế Giang lạnh nhạt, mang theo chút châm chọc.
A Hoa trầm mặc một lúc rồi buông một câu: "Nhìn xem có phải đầu người có vấn đề không."
Bầu trời đầy sao, tinh tú vạn dặm, mỗi chòm sao đều có quỹ đạo riêng, dù khi hắn còn ở đỉnh cao cũng chẳng thể tùy ý xáo trộn. Thế mà giờ đây, chỉ vì mấy câu nói vu vơ của Nhạc Quy, hắn lại tạo ra cả một trận mưa sao băng.
"Muốn cho nàng ấy xem sao băng thì làm chút ảo ảnh là được, dù sao nàng ấy cũng ngốc đến mức chẳng nhận ra thật giả. Cần gì hao tổn linh lực đến mức này?" A Hoa không nhịn được lên tiếng.
Đế Giang nhìn nàng ấy một cách kỳ quái.
A Hoa còn tưởng người sẽ nói ra lời cao kiến gì đó nhưng lại nghe thấy một câu còn cay nghiệt hơn: "Ngươi còn ngu hơn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT