Trong viện lập tức trở nên yên tĩnh. Đế Giang thu liễm thần thức, điều tức nhập định. Hắn vốn là do ma khí ngưng tụ mà thành, bất kể thương thế nặng đến đâu, chỉ cần có ma khí bồi bổ, thân thể liền có thể tự động khôi phục.
Những ngày qua tĩnh dưỡng, linh phủ của hắn đã không còn cạn kiệt mà bản thân cũng có thể áp chế ma khí trong cơ thể không để nó ảnh hưởng đến tâm thần. Xem ra chẳng bao lâu nữa sẽ hoàn toàn hồi phục.
Vận chuyển linh lực trong cơ thể hai vòng chu thiên, thời gian đã trôi qua gần hai canh giờ. Đến lúc này trời đã về trưa, có lẽ Nhạc Quy đã căn dặn trước nên Lý thẩm không gọi hắn ra lấy cơm như thường lệ mà chỉ đặt hộp cơm ngoài hàng rào. Đế Giang khẽ quét thần thức liền biết ngay bên trong hộp lại là khoai lang và ngô luộc.
Đế Giang lặng lẽ trầm mặc một lúc lâu, sau đó chậm rãi vung tay, xé mở một khe hở trong hư không.
Không khí khẽ rung động, lộ ra một vùng tối đen thăm thẳm. Ngay sau đó, một con vịt quay nóng hổi còn nguyên trên đĩa từ trong đó bay ra, nhẹ nhàng đáp xuống bàn.
Cùng thời điểm ấy, trong hậu trù cung Vô Ưu bỗng vang lên tiếng la hét đầy phẫn nộ: "Vịt quay đâu rồi?! Vịt quay của ta đâu?!"
"Vịt quay gì? Bếp này bỏ hoang đã nhiều năm, sao có thể có vịt quay được?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play