Trong biệt viện, quản gia rời đi hồi lâu vẫn chưa quay lại.
Nhạc Quy cảm thấy lòng dạ bồn chồn không yên. Nàng vừa quay đầu, liền thấy tiểu nữ hài quỷ đang chằm chằm nhìn vào đĩa bánh mơ trên bàn… Dù nàng ấy không có mắt nhưng Nhạc Quy có thể chắc chắn rằng nàng ấy đang nhìn.
"… Nếu thực sự muốn ăn thì cứ ăn một miếng đi." Nhạc Quy nghĩ bụng, nàng ấy đã có thể ngưng kết thực thể, vậy chắc ăn bánh mơ cũng không phải chuyện khó khăn gì.
Tiểu nữ hài quỷ nghe vậy, đầu ngón tay khẽ chạm vào một miếng bánh nhưng cuối cùng vẫn buông xuống: "Ta chỉ ăn đồ do cha mẹ làm."
Tiểu quỷ này cũng kén ăn ghê đấy. Nhạc Quy nhìn nàng ấy, bỗng cảm thấy có chút giống cô em họ thứ hai nghịch ngợm nhà mình: "Quản gia vốn được cha mẹ ngươi dạy nấu ăn mà."
"Mỗi người đều có hương vị riêng trong cách nấu nướng." Tiểu nữ hài quỷ thản nhiên đáp.
Nhạc Quy bật cười: "Nói vậy, chẳng phải cha ngươi và mẹ ngươi nấu cũng có vị khác nhau sao? Vậy ngươi thích ăn đồ của ai hơn, cha hay mẹ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT