Nhận ra ánh mắt của Đế Giang, Nhạc Quy lập tức mỉm cười đoan chính, đầy vẻ hàm súc.
Đế Giang khẽ hừ một tiếng, lạnh nhạt dời mắt, tiếp tục xem kịch. Nhạc Quy ngay lập tức thu lại nụ cười trên mặt.
[… Thôi bỏ đi, hắn mạnh như vậy, e rằng mình còn chưa kịp đến gần đã bị băm thành từng mảnh mất rồi.]
[Vậy nên rốt cuộc tại sao mình lại xuyên vào một quyển tiểu thuyết huyền huyễn chứ! Nếu là một bộ ngôn tình cổ đại bình thường thì tốt biết bao, chỉ cần chờ hắn ngủ rồi lấy dây trói lại, chắc chắn hắn sẽ không thể giãy ra được.]
[Nói mới nhớ, da hắn trắng như vậy, nếu bị dây siết chặt, có phải sẽ lập tức hằn lên những vệt đỏ rất rõ không? Hừm... Cơ ngực nở nang, cơ bụng chắc cũng như vậy, dây trói cấn vào từng rãnh cơ bắp, hơi động một chút là cọ đỏ cả mảng. Nếu hắn hoảng loạn mà giãy giụa kịch liệt, chắc chắn sẽ có không ít chỗ rỉ máu…]
Nhạc Quy: "Hí hí hí…"
Đúng lúc đó, tiếng múa hát ngoài cửa đại điện vừa vặn ngừng lại, khiến tiếng cười không lớn không nhỏ của Nhạc Quy vang vọng khắp đại điện. Toàn bộ ánh mắt lập tức đồng loạt nhìn về phía nàng, bao gồm cả người trên vương tọa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT