Edit Ngọc Trúc
Hôm sau.
Các thú nhân ngủ nướng đến tận lúc mặt trời lên cao mới chịu tỉnh dậy.
Nắng thu không gay gắt, trong bộ lạc tràn ngập hương thơm từ cây ăn quả. Có lẽ mùi hương ấy quá mức dịu nhẹ, khiến tinh thần thư thái, thành ra ai nấy dù đã mở mắt cũng vẫn nằm ì trong ổ, chẳng buồn dậy.
Thu Lam giống như quản gia lớn trong bộ lạc, đã sớm sắp xếp một nhóm thú nhân ra đồng cuốc đất. Khi quay về thấy vẫn có thú nhân còn chưa ló mặt ra khỏi nhà, liền lên tiếng:
“Đồ ăn nguội là không ăn được đâu đấy!”
Hứa Sương Từ nghe thấy, liền dụi đầu rúc vào lòng Tình. Đáp lại là tiếng cười khẽ cùng bàn tay to che lấy tai cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT