Edit Ngọc Trúc
Thu Lam nhẹ nhàng vuốt dọc theo cánh tay Hứa Sương Từ, lần xuống tận xương cốt, nghĩ lại mà thấy sợ: “Nước biển sâu như vậy, ngã xuống không dễ gì mà lên được.”
Hứa Sương Từ liếc nhìn Xích đang bước tới, liền khen: “Cũng may là có Xích.”
Xích ngẩng cao đầu, cảm nhận được ánh mắt chăm chú của mấy đứa nhỏ và Thu Lam, cái đuôi suýt nữa thì quất lên trời.
Thu Lam liền cười, thuận theo khen thêm mấy câu.
Mấy đứa nhỏ lại trèo lên vai Xích, được hắn cõng đi chơi.
“Chuyện hạt giống sao rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT