Vào một buổi chiều cuối tuần yên tĩnh, Tiết Bùi cuối cùng cũng đến thăm Chu lão sư.
Hiệu sách của ông nằm ở một khúc quanh nhỏ trong con hẻm, lượng khách không nhiều. Mặt tiền cửa hàng nhỏ hẹp, chỉ đủ hai người đi qua cùng lúc. Ngay trước cửa, một chậu cửu lý hương toả mùi thoang thoảng. Khi Tiết Bùi tới nơi, vừa khéo là lúc bắt đầu ca làm buổi chiều. Cảnh vật xung quanh tĩnh lặng, người qua lại thưa thớt, xe cộ gần như không có. Không gian vắng vẻ ấy phảng phất nét điềm nhiên, như tách biệt khỏi thế giới ồn ào ngoài kia.
Chu Vĩnh Cường thấy Tiết Bùi đến thì vô cùng vui mừng, vội vàng ra tận cửa đón. Biết cậu là đến thăm mình, ông liền đóng cửa hiệu, mời Tiết Bùi lên tầng hai. Khi bước lên cầu thang, Tiết Bùi mới nhận ra tầng trên chính là nơi Chu lão sư sinh sống. Phòng chỉ rộng chừng hai, ba mươi mét vuông, nhưng được bài trí ngăn nắp và gọn gàng. Phía nam còn có một khung cửa sổ, ánh nắng chiều len lỏi chiếu vào, khiến căn phòng rực lên ánh sáng ấm áp.
“Dù sao tầng dưới cũng không có mấy người đến mua sách, lên đây ngồi nghỉ một lát cho thoải mái.” Chu Vĩnh Cường tuy đã nghỉ dạy, nhưng dáng vẻ và khí chất vẫn còn nguyên nét của một người trí thức. Ông cười đùa nói: “Ở Paris bây giờ, sống còn thua cả ăn xin. Chỉ có mấy đứa như ta mở tiệm sách cũ là còn cố bám trụ.”
Tiết Bùi không phản bác, chỉ nhẹ nhàng tiếp lời: “Nơi này quả thực hơi hẻo lánh. Nếu chuyển đến chỗ khác, có khi lại đông khách hơn.”
“Cũng hết cách, chỉ có chỗ này là còn đủ sức bao dung bộ xương già như ta.” Ông cười hiền hậu, “Mà thật ra cũng tốt. Nơi này yên tĩnh, nếu mà dọn ra phố lớn, ngày nào cũng ồn ào náo nhiệt, ta chắc sống không quen.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT