Tháng Năm, Hoàng đế dẫn theo Hoàng quý phi đến Hộ Quốc tự.
Ngày trước Thẩm Khanh nói muốn trả lễ tạ thần, sau đó Hiên Viên Linh bận rộn, hết xử lý chuyện ôn dịch rồi lại đến đón Tết, đón Tết xong liền liên tiếp cử hành lễ sắc phong Hoàng quý phi và Thái tử. Tóm lại, lần này bận rộn xong, cuối cùng cũng được nghỉ ngơi một tháng, rồi mới đưa chuyện trả lễ tạ thần lên lịch trình.
Hoàng đế đến quốc tự cũng phải có quy củ, khác với tế cáo trời đất thông thường. Vì ngay từ đầu Hiên Viên Linh đã nói không cần quá long trọng, nên cũng không gây ra động tĩnh lớn, nhưng hoàng đế xuất cung thì nhất định không thể thiếu thị vệ. Dù nói là không cần rình rang, trước sau vẫn có mấy trăm cấm vệ đi theo, mà Hộ Quốc tự cũng đã sớm cho người canh giữ, không cho người ngoài ra vào.
Thẩm Khanh và Hiên Viên Linh vào quốc tự, đã là đi trả lễ tạ thần thì tất nhiên không thể thiếu chuyện Hiên Viên Linh ra lệnh trùng tu tượng Phật, sau khi dâng hương xong còn có hòa thượng dẫn Thẩm Khanh rút thẻ.
Thẩm Khanh lắc một lúc thì rút được một thẻ, hòa thượng nhặt lấy rồi đưa cho nàng, nàng nhìn thoáng qua, Hiên Viên Linh cũng nhìn theo.
Chỉ thấy trên thẻ viết: “Khai thiên tích địa tạo lương duyên, ngày lành giờ tốt vạn vật đủ. Nếu rút được thẻ này lòng sẽ hoan hỉ, Nguyệt lão xe tơ kết chỉ hồng.”
Hai người nhìn thẻ này thật sự là nhất thời có chút vui mừng, cũng lại thấy buồn cười, đều có cảm giác: “A, thật là trùng hợp quá đi? Không chừng là do biết hôm nay chúng ta sẽ đến, hòa thượng cố ý để lại thẻ tốt này chăng?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play