Thẩm Khanh nhìn sắc mặt sốt ruột của Hiên Viên Linh, lập tức hiểu ra hắn đã hiểu lầm, trong lòng dở khóc dở cười, bị hắn nắm chặt như vậy, cố ý nói: “Chàng nắm đau ta rồi.”
Hiên Viên Linh đang vội, cũng chẳng để ý dùng bao nhiêu sức, nghe nàng nói vậy liền nới lỏng tay một chút, nhưng cũng không buông ra. Có điều bị nàng ngắt lời như vậy, sự sốt ruột trên mặt hắn cũng dịu đi vài phần.
Hắn nhìn kỹ sắc mặt nàng, dường như cũng không có gì bất thường: “Thân thể có gì không ổn chăng?”
Thẩm Khanh nâng mắt nhìn hắn, nhỏ giọng giải thích: “Thiếp cũng đâu có nói mình không khỏe mà…” Nàng chỉ nói bản thân bị người khác tính kế thôi mà.
Ý là hắn hiểu lầm rồi.
Hiên Viên Linh suýt nữa tức đến nghẹn thở, vừa rồi hắn bị dọa một phen, hóa ra lại là tự mình dọa mình. Trước mắt Thẩm Khanh vẫn vô tội nhìn hắn, vừa mở miệng đã nói là có chuyện, hóa ra là hắn tự nghĩ nhiều. Dù tức giận cũng không có cách nào, cuối cùng chỉ đành bất đắc dĩ: “Rốt cuộc là chuyện gì?”
“Chiêu Hoa cung bị người bỏ thứ không sạch sẽ, để thái y đến xem đó là thứ gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play