Triều đình đề nghị lập Thái tử, chuyện này dĩ nhiên là mỗi người một ý, việc này không thể định đoạt ngay được, còn phải xem ý Hiên Viên Linh thế nào.
Hiên Viên Linh thì lại đúng như Thẩm Khanh từng nghĩ, vốn dĩ chuyện lập Thái tử là không thể tránh khỏi, cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Theo lý thì đã nên lập từ sớm rồi, nếu không phải vì Hoàng hậu không có đích tử, e là vài năm trước đã có người nêu ra rồi.
Nay việc này được nêu lên, thực ra trên triều cũng không phải một lòng một dạ ủng hộ lập Hoài Vương, nhưng Hoài Vương là trưởng tử, mà lập trưởng tử làm Thái tử vốn là điều xưa nay đều có, nên số người đề nghị lập Hoài Vương có phần nhiều hơn.
Trên triều, Hoài Vương căn bản không dám nhìn sắc mặt của Hiên Viên Linh, thượng triều xong trở về phủ, tâm trạng trong lòng thế nào cũng không đè nén nổi.
Lúc này Du thị đến đón Hoài Vương trở về phủ, chẳng ngờ vừa đến đã thấy Hoài Vương đang bực dọc trong lòng, thật là đến không đúng lúc.
Hoài Vương nhìn Du thị, trong lòng đang phiền muộn, liền quát: “Xuống đi.”
Du thị giật mình, càng nghĩ càng tủi thân, bỏ chạy như trốn, về phòng liền khóc òa lên, tại sao nữ nhân hoàng gia lại khó sống đến thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT