Hôm sau, Thẩm Khanh nghiêm túc bắt đầu cuộc sống dưỡng thương. Dù sao cũng đã nói trước mặt Triệu Hải là mình bị thương, lúc này nếu lại hoạt bát chạy tới chạy lui thì không hay.
Thẩm Khanh đọc y thư đến hoa cả mắt, bèn sai Tiểu Toàn Tử tìm một ít thoại bản. Hắn là thái giám, hiểu biết tự nhiên nhiều hơn cung nữ vốn ít khi được ra ngoài.
Tiểu Toàn Tử không phụ kỳ vọng, quả thực mang được thoại bản tới. Trước nay, sách Thẩm Khanh đọc đều là tri thức liên quan đến thế giới này, lúc rảnh rỗi còn luyện chữ, chỉ sợ đến khi cần dùng mới hối hận vì hiểu biết hạn hẹp. Nay tự học được mấy tháng, cuối cùng cũng đến lúc phải kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi.
Tiểu Toàn Tử nói: "Lương nhân, đây là những thoại bản đang thịnh hành bên ngoài. Chỉ cần thị trường có, nô tài đều sai người mang đến đủ cả, ngài xem đi ạ."
Thẩm Khanh sai Xuân Hoa thưởng cho hắn.
Tiểu Toàn Tử mừng rỡ, liên tục cúi đầu cảm tạ.
Sau đó, Thẩm Khanh bắt đầu đọc thoại bản.
Không ngờ những cuốn này viết rất có trình độ, tình tiết khúc chiết ly kỳ, mỗi câu chuyện đều không quá dài, đọc hết truyện này lại đến truyện khác. Trong chốn cung cấm ít thú tiêu khiển, xem thứ này chẳng khác gì coi kịch, cũng khá thú vị.
Chỉ là đến khi trời tối, nàng liền dừng lại. Loại sách này rất hao tổn đôi mắt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT