Thẩm Khanh nhìn ra Hiên Viên Linh đang tức giận.
Vì thế nàng dùng ngón trỏ của mình móc nhẹ lấy hắn.
Vốn Hiên Viên Linh cũng muốn cùng nàng giãi bày cho rõ ràng, nhưng hắn đã nói tới nước này, vậy mà nàng vẫn chưa vui, giờ còn muốn hắn giải thích thêm, thể diện của hắn cũng khó mà giữ được.
Thế nhưng nàng cứ nhìn hắn chằm chằm như vậy, vốn dĩ cơn giận này cũng chẳng nổi lên nổi, giờ đành bất đắc dĩ, hiện tại hắn thậm chí không cần nàng tốn tâm tư dỗ dành, chỉ cần ngón tay ngoắc một cái là đã khuất phục.
“Sao lại không có lòng tin vào mình nữa? Tính khí kiêu ngạo ngày thường đâu rồi?”
Thẩm Khanh cúi đầu, sau đó ngẩng đầu lên, có phần nghiêm túc nói với hắn: “Bởi vì thân phận của Hoàng thượng quá cao, người là hoàng đế đó, nếu người là người thường, ta sẽ mê hoặc khiến người đầu óc quay cuồng, không còn nghĩ tới chuyện đi tìm người khác nữa thì được rồi, nhưng người là hoàng đế, muốn kiểu gì mà chẳng có.” Nói đến đây còn hừ nhẹ một tiếng.
Vừa kiêu căng vừa biết quy củ, Hiên Viên Linh nghe vậy mà chỉ biết lắc đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT