Sau khi nhận lễ tạ ơn của Thẩm Khanh, Hiên Viên Linh vẫn phải xử lý chính sự như thường lệ, cho dù gió mưa thế nào cũng không thay đổi. Lúc này, hắn đang ở Ngự Thư Phòng, vừa duyệt tấu chương xong, đến giờ nghỉ ngơi thì Triệu Hải dâng trà.  
Hiên Viên Linh hỏi: “Sau khi sắc phong Tần vị, các cung có phản ứng gì không?”  
Triệu Hải vạn lần không ngờ rằng đường đường là Đại tổng quản bên cạnh Hoàng thượng như ông ta, lại có ngày phải để tâm đến chuyện hậu cung. Trong lòng vừa cảm khái vừa bất đắc dĩ, thôi thì thời thế thay đổi, Hoàng thượng cũng đã đổi tính. Việc triều chính dù có bận rộn thế nào cũng không ngăn được người nhớ thương Hi Tần nương nương.  
Ban đầu, khi gặp Thẩm Khanh, Triệu Hải cũng thấy nàng xinh đẹp, quả thực là một vẻ đẹp hiếm thấy, kiểu người vừa nhìn đã kinh diễm. Nhưng ông hầu hạ Hoàng thượng nhiều năm, sao lại không hiểu tính tình của người?  
Đẹp đến thế nào đi nữa, nhìn lâu rồi cũng chỉ vậy mà thôi. Ông ta vốn tưởng rằng, chẳng qua Hoàng thượng chỉ mới lạ nhất thời, nào ngờ ân sủng kéo dài đến hơn một năm, không những không phai nhạt mà còn có vẻ như càng ngày càng nồng nhiệt?  
Triệu Hải đành thành thật bẩm báo: “Hoàng hậu nương nương trước đây đã ban thưởng cho Hi Tần nương nương, sau khi sắc phong lại ban thêm một lượt nữa. Thuần Phi nương nương cũng tặng không ít đồ tốt. Còn Như Phi nương nương, nghe nói có trách mắng vài kẻ nô tài. Còn chuyện bên chỗ Du phi nương nương, việc tặng quà đều do người dưới lo liệu, mọi thứ đúng theo quy củ.”  
Hiên Viên Linh khẽ ‘ừ’ một tiếng: “Đã kiểm tra hết chưa?”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play