Thẩm Khanh vừa rồi chính là muốn cho hai người này một cơ hội thể hiện, ban đầu không hề trò chuyện cùng Hiên Viên Linh, kết quả hắn lại hắt hơi một cái ngay đầu tiên. Người ta vốn định liếc mắt đưa tình, nhưng tình cảnh bây giờ chẳng khác nào phóng điện vào một kẻ mù, suýt nữa làm Thẩm Khanh bật cười.
Tất nhiên, không thể cười, Hoàng đế hắt hơi cũng không thể cười nhạo.
Thẩm Khanh cố gắng nhịn cười, nhưng lại bị Hiên Viên Linh bắt gặp, khiến hắn nhíu mày. Dù sao tiểu yêu tinh này cũng đang cười nhạo hắn, cứ dạy dỗ trước rồi nói sau. Hắn liền kéo nàng qua, vỗ lên mông nhỏ của nàng một cái.
Thẩm Khanh vừa rồi còn đang xem kịch, kết quả bây giờ lại thấy ánh mắt của hai người U Lan và Mặc Nhã nhìn nàng cứ như thấy quỷ.
Trước đây, U Lan và Mặc Nhã chưa từng hầu hạ Hoàng đế ở cự ly gần, nhưng cũng đã nghe nói Hoàng thượng coi trọng quy củ nhất. Thế mà lại kéo người qua vỗ mông, loại hành động này sao có thể xem là quy củ?
Bọn họ biết Thẩm Khanh được sủng ái, nhưng chẳng lẽ trong cung này không còn ai hầu hạ nữa hay sao? Vì sao Hoàng thượng lại có thể thân mật với Hi quý nhân đến mức này?
Hiên Viên Linh vốn dĩ cũng chẳng tức giận, dù bị mùi phấn son của hai cung nữ làm khó chịu, nhưng cũng chưa đến mức lập tức trách phạt. Thế nhưng ánh mắt của hai cung nữ kia lại không biết thu liễm, điều này khiến hắn thực sự nổi giận, giọng trầm xuống: "Còn không lui xuống?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT