Thẩm Khanh tựa vào ngực hắn một lúc lâu, phát hiện hắn càng ngày càng dễ dỗ.
Chỉ tiếc là, loại chuyện này, nếu hắn luyện thành quen cũng chẳng phải chuyện tốt gì.
Rốt cuộc, nếu hắn lại đến tìm Hoàng hậu, số lần nhiều lên, khó tránh khỏi bị người ta thấy được đầu mối. Hơn nữa, đến nhiều quá, ban đầu là yêu thương cưng chiều, nhưng đợi đến lúc không còn cảm giác mới mẻ, không thiếu được việc cũng sẽ phai nhạt.
Nàng một chút cũng không tin một Hoàng đế có thể đối tốt với ngươi cả đời chỉ vì ngươi ngoan ngoãn, hiểu chuyện, lại có lòng với hắn. Một đời, dài biết bao nhiêu.
Với thân phận như hắn, sau này còn gặp biết bao nữ tử vừa ý? Ai biết liệu sẽ có một người khác được sủng ái nữa hay không? Nếu là vậy, bây giờ nàng không tự bảo vệ chính mình, sau khi thất sủng thì làm sao sống tốt?
Vì vậy, Thẩm Khanh thật sự không muốn để hắn xem việc thường xuyên đến gặp mình là thói quen.
Nhưng ân sủng hiện tại thì không thể đẩy ra ngoài, nàng chỉ cần bày tỏ một chút thái độ của mình, đẩy một chút là đủ rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT