Hiên Viên Linh bị nàng ôm, lại còn bị nàng hôn.  
"Nàng cố ý đúng không?" Hiên Viên Linh vừa tức vừa giận: "Hử? Là Trẫm quá nuông chiều nàng?"  
Thẩm Khanh lập tức bày ra vẻ mặt oan ức: "Thần thiếp chỉ nói sự thật, nói xong mới biết Hoàng Thượng để ý."  
Nói đến đây, nàng lại vui vẻ tiến sát: "Hoàng Thượng đừng giận. Hoàng Thượng để ý thần thiếp, thật tốt."  
Hiên Viên Linh bị nàng nói một câu lại một câu "để ý". Nói không thèm để ý, nàng cũng đã nhìn ra, muốn nói để ý thì lại chẳng biết để ý cái gì. Chẳng qua nàng chỉ nói một câu thật lòng, có gì đáng để so đo?  
Thật ra, ngay cả bản thân Hiên Viên Linh cũng không rõ tại sao mình lại để ý.  
Chẳng qua là vì vật nhỏ này không phải sẽ luôn nghĩ về hắn như hắn mong đợi mà thôi. Nhưng nàng nói cũng đúng, dù sao hắn cũng không thể lúc nào cũng ở bên cạnh nàng. Lúc hắn không tới, nàng tìm chút việc để làm, không nghĩ tới hắn cũng là tự làm cho mình thoải mái.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play