Đàm Khải lấy bản thảo đọc một lượt, nhíu mày hỏi: “Điền Ninh, có phải em quá căng thẳng không? Anh nghĩ đây không phải là trình độ thực sự của em. Bài dịch trước đây của em, thầy đã cho bọn anh xem rồi, anh thấy bài dịch đó còn phức tạp hơn. Em đừng căng thẳng, có thể từ từ dịch, chúng ta không vội.”
“Đúng đúng đúng, nếu không thì em về nhà xem kỹ lại, mai mang lại cho thầy.”
Trương Nghị vẫn không dám nói chắc chắn, vì việc này liên quan đến công việc của thầy ấy. Nếu vì lòng tốt nhất thời giúp đỡ học sinh mà thất nghiệp thì mất nhiều hơn được.
Điền Ninh do dự gật đầu: “Vâng thưa thầy, em sẽ về tra từ điển, có thể em thật sự không dịch được. Nếu không được thì thầy cứ nói thẳng ra nhé, em không muốn gây thêm phiền phức cho thầy.”
Cô gái này hiểu chuyện như vậy, Trương Nghị lại thấy có chút ngượng ngùng, thoáng dịu hơn một tí: “Được, thầy là người nóng tính, em đừng để ý, về nhà xem kỹ lại nhé.”
Đàm Khải nghiêm túc đề nghị: “Anh thấy hay là chúng ta dịch ở văn phòng này đi, em ngồi ở bàn khác, nếu có vấn đề không hiểu có thể hỏi anh.”
“Khụ khụ...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT