“Điền Ninh, cô bảo nó buông tôi ra, buông tôi ra mau! Chúng ta đều là người một nhà cần gì phải làm lớn chuyện như vậy? Nếu để Doanh Doanh và bố nó biết thì phải làm sao, sau này còn sống nổi nữa không chứ?”
Điền Ninh cầm thước tre nâng cằm bà ta lên: “Bà còn biết hậu quả à? Vậy sao lúc bà hãm hại người khác lại không nghĩ đến nó? Tôi thật sự muốn biết trong bụng bà đang nghĩ gì lắm. Bà cảm thấy nếu bố của Hạ Đông Thăng biết ngọn nguồn mọi chuyện thì sẽ tìm ai tính sổ? Khuôn mặt nhăn nheo già nua này của bà còn giữ nổi thể diện không?”
Ngực Phạm Thu Nguyệt cứng lại, lúc bà ta còn trẻ là mỹ nhân nổi tiếng xa gần, làm sao chịu đựng được cô nói về bà ta như thế? Nhưng ngay sau đó bà ta lại cầu xin: “Tôi chưa làm gì cả, là Tuyết Doanh làm. Nó luôn thích Vu Thanh Sơn mới có thể bỏ thuốc vào nước có ga, có lẽ nó không ngờ thuốc lại có tác dụng nhanh như vậy.”
“Vậy ai là người khóa cửa lại?”
Bà ta nghẹn lời.
Điền Ninh cầm thước tre vỗ vỗ lên mặt bà ta, bà ta bất giác nhắm mắt lại, nhưng lần này lực độ rất nhẹ.
“Tôi nói rồi, Phạm Thu Nguyệt, bà đừng coi người khác là kẻ ngốc. Bà làm như vậy là vì sao, tôi cũng lười tranh cãi với bà, nhưng sớm muộn gì chúng tôi cũng điều tra ra được. Còn giờ bà có thể hưởng thụ cho kỹ sự vui sướng tiếp theo, chúc bà chơi vui vẻ nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play