Âm thanh đó là:
“Meo…”
“Meo!”
Văn Tinh Trạch chợt ngẩng đầu lên.
Cậu nhìn thấy một con mèo trắng đang chậm rãi đi dọc theo ống xả máy điều hòa cũ kỹ ngoài cửa. Đó là một chú mèo lông dài với đôi mắt uyên ương, toàn thân được bao bọc trong một lớp ánh sáng trắng mỏng. Nó từ từ chui vào bên trong phòng từ khoảng trống trên cửa sổ, sau đó kêu “meo” một tiếng rồi nó…
Nôn mửa.
Văn Tinh Trạch: “???”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT