Hoàn Lăng bị giam lỏng trong tẩm cung trung.
Chỉ mấy ngày ngắn ngủi, hắn đã bị bệnh tật giày vò đến mức chỉ còn da bọc xương, yếu ớt tựa vào long sàng, mắt nhìn vào khoảng không, khàn giọng hỏi: “Bây giờ là giờ nào?”
Nghiêm công công đỏ hoe mắt, nhẹ giọng đáp: “Đã là giờ Thân.”
Rõ ràng trời vẫn chưa tối hẳn, nhưng cả tẩm cung đã chìm trong bóng đêm mông lung. Tiếng sấm rền vang bên ngoài át đi mọi âm thanh khác, chỉ còn lại những bóng đen lờ mờ in lên cửa sổ. Bọn họ cầm binh khí trong tay, vây kín toàn bộ tẩm cung như một chiếc lưới không đường thoát.
“Bệ hạ!” Bóng người ngoài cửa sổ đột nhiên chuyển động, giọng thúc giục mất kiên nhẫn vang lên từ bên ngoài: “Chỉ còn lại nửa canh giờ cuối cùng.”
Nếu sau nửa canh giờ, Hoàn Lăng vẫn không chịu viết chiếu thư truyền ngôi, người của Nam Vương sẽ trực tiếp xông vào. Khi đó, chính là thật sự tạo phản.
Như thể chẳng hề nghe thấy tiếng thúc giục ngoài kia, Hoàn Lăng lại ho khan mấy tiếng, lẩm bẩm: “Giờ Thân… chắc bọn họ đã cứu được Tuệ Tuệ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play